Không chỉ “chân lấm tay bùn” chắt chiu những “đồng tiền lẻ”, doanh nghiệp Việt còn canh tác theo lối mùa vụ, mùa nào biết mùa nấy, vụ nay chưa biết vụ sau. Lý do nào cho giả thiết “doanh nghiệp nội khó phát triển”?
Nếu như trước đây việc mua bán đều dựa trên “mắt thấy, tay sờ” sản phẩm, đánh giá quy mô, cung cách phục vụ ngay tại cửa hiệu thì khách hàng dễ dàng đưa ra lựa chọn với sản phẩm và đơn vị cung cấp. Nhưng thời đại số đã thay đổi thói quen tiêu dùng của chúng ta, việc “lên mạng” đặt mua từ thực phẩm đến thiết bị điện tử đã không còn xa lạ. Nhưng cũng chính việc mua sắm online này khiến khách hàng khó nhận biết được chất lượng sản phẩm, chất lượng dịch vụ. Vậy cần bí quyết gì để khách hàng không bị nhầm lẫn khi lực chọn sản phẩm?
“Đất nước mình còn nghèo” không phải lý do để chúng ta dễ dãi với chất lượng sản phẩm, dịch vụ mà người tiêu dùng Việt sử dụng. Bởi còn dễ dãi, thì chúng ta chưa thể thoát nghèo!